Truyện voz Gặp ma trên xe khách Chap 1-13

Có thím nào xảy ra chuyện giống em chưa??
Cuộc sống của em bây giờ có khá nhiều biến cố xảy ra, nhưng có lẽ mọi chuyện bắt đầu từ khi em bước chân lên chuyến xe đó...

Nhớ không nhầm thì ngày này năm ngoái em bắt xe khách từ Quảng Bình vào Sài Gòn nhập học, ngồi xe một mình mà không có ai đi cùng nên phải rút điện thoại lên voz xem mấy bài review, rồi vào facebook viết status tâm trạng, viết được vài dòng thì hết cmn pin...mãi nghĩ về Sài Gòn và kiếp F.A đang chờ đón nên trằn trọc mãi vẫn không ngủ được.

Tầm 3 giờ sáng, thằng tổ lái chưa tỉnh ngủ nên cứ thế phi thẳng vào chiếc container phía trước, may mà không có gì đáng tiếc xảy ra đối với các hành khách, ai cũng sống sót. Chiếc xe khách dừng lại đậu bên vệ đường, trời tối nên chiếc container kia cứ phi thẳng và tỏ ra éo quan tâm tới chiếc xe khách hỏng phanh đằng sau.
Trong số mấy người xuống xe lúc đó có một cô cỡ U39 nói một câu mà em thấy sợ:
"Tôi cứ tưởng sẽ không bao giờ được nhìn thấy chồng và con gái tôi nữa!" @@!

Lúc đó em mới đùa với cô ấy một câu:
"Đừng lo cô ạ, con gái cô cứ để cháu lo!"
Xong nghĩ lại là em đang đi cùng chuyến xe với cô nên biết mình lỡ mồm, em không nói gì nữa.

Thằng tổ lái bị chủ thớt (tức quản lí nhà xe) chỉ trích nặng nề về việc lái ngu, cái đầu chiếc xe khách bị móp một miếng khá lớn bên phải, nát mịa nó cái đèn pha phía trước, còn kính xe nhì nứt hình vòng cung thành một lỗ to tướng.
Thấy tình cảnh ngán ngẩm thế nên cũng không dám gọi điện báo về cho mẹ nữa, gia đình lại lo thì mệt. Chủ thớt cho tổ lái ăn gạch xong xuôi thì bắt đầu trấn an mọi người và mời hành khách lên xe.
Cái đinh công mạnh thằng thớt, nhìn cái xe hỏng phanh thế thì bố con thằng nào dám lên.

Trời về đêm cũng đã lạnh sun vòi, đứng ngoài trời đêm giữa quốc lộ 1A có mà thành cục nước đá nên thôi lên xe rồi tính tiếp, hỏng phanh cũng kệ, nhớ hồi cấp 2 em đi học bằng cái xe đạp không phanh vẫn cứ là ô-kê nên chả quan tâm nữa.

Đường vào Sài Gòn còn lắm gian truân, tầm 5h sáng thằng chủ thớt lái ngu nên xe lệch sóng quẹt mạn phải vào thành cầu nhưng vẫn gắng chạy tiếp, em nghĩ sau cú quẹt đó thì hẳn là cái xe nó thành cục sắt vụn rồi.

- "Giờ thì m chửi nữa đi, bảo thằng tổ lái lái ngu giờ thì lão còn lái ngu hơn"

Mà chắc do lão chức to nhất nên chả ai dám dây vào. Em cười và nói to: "Đến Sài Gòn chưa chú, cháu xuống trạm bắt xe bus đi cho lành".

Tổ lái nói nhỏ sợ chủ thớt nghe thấy: Còn 1 tiếng nữa là đến trạm Linh Xuân rồi. Cứ bình tĩnh.

Chuyến xe đến trạm cầu vượt Linh Xuân đúng 6h30 sáng, chủ xế gọi mọi người xuống xe để lấy hành lí. Lúc này em nhớ lại cô U39 lúc sáng nên đứng chờ cô ấy xuống chung để chào hỏi một tiếng mừng tai qua nạn khỏi nhưng đợi hoài chả thấy.
Em hỏi thằng tổ lái về cô ấy vì nó có đi thu tiền vé hết lượt các hành khách, có kể ngoại hình và trang phục nhưng nó trả lời không biết.
Lúc đó em chợt nghĩ: "Có khi nào mình đã gặp ma"

Bắt đầu có cảm giác thấy lạnh sống lưng, em lấy hành lí rồi đi nhanh về trạm xe bus, đứng điện cho dì ruột hỏi tuyến xe đi về nhà, vì em mới chân ướt chân ráo vào Sài Gòn nên còn lạ lẫm các thím ạ.
Rồi từ hôm sau đó, bắt đầu có những chuyện kì lạ xảy ra xung quanh...

(Còn nữa) Em sẽ sớm up tiếp, hóng review của các thím
Vừa xem điểm thi xong, năm nay em bị tạch 2/11 môn. huhu... Giấc mơ nhận học bổng bay về phía chân trời rồi các thím ạ...
Thôi thì còn mấy năm, gắng nuốt cho xong mà ra trường.

Bây giờ viết kí đêm khuya tiếp, không biết có thím nào són ra quần không chứ em cũng không sợ ma mà ma sợ em...

Part 2:
Vừa ghé vào trạm xe bus, em liền rút con lumia thân thuộc ra gọi điện về cho dì.
Đầu bên kia có người alo:
- H à, cháu vào rồi đó hả?
- Vâng, chào dì ạ! Giờ cháu không biết đường đến nhà dì..
- Cháu bắt xe bus A đến trạm B, rồi từ trạm B bắt xe C đến trạm D, sau đó đi bộ tầm 100 mét về khu chung cư xyz, hỏi số nhà abc...
Con Giang đi công tác ngoài Hà Nội nên không đón cháu được, dì phải ở nhà trông cháu, nên cháu chịu khó đi xe bus nhé.

Nghe địa chỉ xong mà chả nhớ tí gì, liền cầm bút ra ghi vào tờ giấy rồi đợi xe.

Sài Gòn nghe nói nóng quanh năm, đến giờ vào tới SG em mới cảm giác được cái nóng của nó. Hồi em lên đường vào đây ngoài bắc đang trở rét.

Mới đứng một tí đã toát mồ hôi hột, sau đó em phải cởi chiếc áo khoác ngoài và nhét vào balo rồi xắn tay áo lên.

Thấy xe 19 đến em vẫy ngay, lên tuyến xe chạy từ Thủ Đức đến Bến Thành, chưa kịp định thần chuyện hồi sáng thì em vô tình chứng kiến một vụ tai nạn trên đường.

Một người đàn bà bán hàng rong xách cái giỏ đi qua vạch vôi vào những giây đầu tiên của đèn xanh, bị một chiếc ô tô chạy ẩu sợ chờ đèn đỏ tông văng qua bên lề đường, người te tua, máu chảy lênh láng.
Khiếp, đi bộ mà cũng không thoát khỏi cái chết, vừa mấy giây trước còn sống sờ sờ.

Sau đợi cảnh sát giao thông tới giải quyết ùn tắc xe bus mới đi tiếp được.
Tầm 11h trưa em mới tìm ra địa chỉ nhà dì. Đó là một khu chung cư hiện đại ở quận 4.

*King Koong*
Nhấn chuông 3 lần mới có người ra mở cửa.
Em giật mình khi thấy một cô trạc tuổi mẹ, cầm trên tay một con dao dính bê bết máu chìa về phía mình...

- Á...

- Vào đi cháu, dì cháu đang ở trong bếp, còn con bé N qua nhà bố rồi mai mới về ...

- Từ từ đã cô ơi, cất hộ cháu con dao...

- Hì. Cô đang cắt dở cục huyết.

Trưa hôm đó, em được tiếp đãi món cháo lòng, có mấy miếng huyết mà bà cô kia vung dao suýt thành án mạng.
Dì em bị đau tay, lại theo Phật - kị máu me, sinh sát nên mướn bà cô hàng xóm nhà kế bên qua phụ bếp.

Ăn uống xong xuôi, đợi cô kia ra về 2 dì cháu mới chuẩn bị giấy tờ chiều đi nhập học luôn.
Vì nhà toàn nữ nên tối đó em phải dọn vào phòng chị họ ngủ tạm, chị ấy có một con gái tên N năm nay lên lớp 3 và chị đã li dị chồng.

Biết là người lạ mới đến, không xin phép trước chị họ đã vào ngủ nên em nói ngủ ngoài sofa nhưng dì cứ bảo vào trong giường ngủ, cuối cùng phải dọn vào ở tạm.
Bước vào phòng chị họ em thấy ấn tượng với một cái giá sách lớn, đa số là sách về kinh tế, ngoại ngữ. Mà do là thanh niên mới lớn tò mò đủ thứ nên em chú ý hơn mấy quyển "tư vấn chuyện quan hệ tình dục vợ chồng mới cưới" ở ngăn dưới. Nó bám đầy bụi, chắc là chị li dị rồi nên chả quan tâm về xyz vợ chồng nữa.

Tắm rửa xong chán chả có gì làm nên em cầm cuốn sách đó lên đọc giải trí trước khi ngủ, vừa hưng phấn vừa lật đến trang thứ 3 thì một tấm ảnh rớt ra...
Đó là tấm hình một cô gái mang áo trắng với mái tóc đen ngòm xõa xuống che mặt.
Em giật mình teo cả tờ rym đánh rơi luôn bức ảnh rồi định thần lại gắng nhặt lên nhét vào quyển sách để về ngăn cũ

Sau đó em ngủ thiếp đi vì mệt...

Ngày hôm sau trời mưa to và rất to. (Tháng 8,9 là mùa mưa của Sài Gòn)
Dì em theo đạo Phật, dì hay lên chùa nghe giảng kinh. Nói đến kinh thì chắc các thím lại liên tưởng đến Đường Tăng nhưng mà dì em bị bệnh tiền mãn kinh.

Dì chuẩn bị bữa sáng xong liền cầm ô xuống khu dưới chung cư để đi qua bên nhà chùa, còn em thì ở lại trông nhà.

Nhớ lại việc hôm qua nên em quyết định vào phòng tìm cuốn sách để xem lại bức ảnh cho rõ...

(Còn nữa)

Đêm nay trời vẫn nóng quá

Đến hẹn lại lên, sắp đến giờ hoàng đạo rồi nên em xin up tiếp chương mới kẻo các thím hóng lâu nhức ass quăng gạch thì bome

Như các thím đã biết, truyện ma trên mạng đầy rẫy - đâ
 123 ... 12>>